Đuyên Hồng

EM

Thầm thì con sóng xô bờ mộng
Vỡ vàng hạt nắng chạm nguồn mơ
Ta thương, ta nhớ
Ừ, ta tiếc!
Bến gió nàng ư? Bóng lẻ chờ…
 
Nghiêng ngả nói cười người buông lệ
Mê chi nhân thế
Não nề mê
Trăng cứ đứng rẩy run nhòe mắt ướt
Bên cuộc tình mây cất bước đi hoang
 
Tình yêu lạ thoáng qua cơn gió dữ
Bao si mê ngồ ngộ ngây thơ
Mắt tít nhắm mơ hồ nghe gió thoảng
Đường mưa tan nắng gọi  giọt mơ hồng
 
Lơ đãng hồn trên  triền miên sóng
Nhếch môi cười khua động chút tình hư
Em, ừ nhỉ
Bây giờ ta chợt hiểu
Tự thiên thu
Mây vỡ mịt mù ru…
 

Được bạn: HB 12.12.2006 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "EM"